Lời Chúa: Mc 10,46-52
Đức Giêsu và các môn đệ đến thành Giêrikhô. Khi Đức Giêsu cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giêrikhô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, tên anh ta là Batimê, con ông Timê. Vừa nghe nói đó là Đức Giêsu Nadarét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng: "Lạy Con vua Đavít, xin dủ lòng thương tôi!" Đức Giêsu đứng lại và nói: "Gọi anh ta lại đây!" Người ta gọi anh mù và bảo: "Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy!" Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giêsu. Người hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?" Anh mù đáp: "Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được." Người nói: "Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh!" Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.
Suy niệm:
Người mù là một kẻ bất hạnh khổ sở triền miên. Còn đâu là màu sắc bóng dáng người thân yêu, đường đi ngõ về. Tất cả vũ trụ sinh hoạt như khép kín, đóng cổng trước mắt họ rồi. Một đời họ chấp nhận sự lệ thuộc vào mọi người. Cho nên tâm lý người mù là họ dám làm bất cứ chuyện gì để được sáng mắt. Vì thế chúng ta dễ hiểu người mù ăn xin tên là Batimê dám coi nhẹ mọi người trong đám đông, kêu xin Chúa Giêsu đi ngang qua Giêrikhô về Giêrusalem.
Giêrikhô là một thành phố nhỏ nằm trong thung lũng sông Giócđan, cách biển Chết về hướng Bắc chừng 5 cây số và cách Giêrusalem chừng 37 cây số. Giêrikhô là phần đất đầu tiên dân Do Thái đặt chân lên khi vào đất hứa. Là nơi khí hậu lý tưởng để nghỉ mát, và vua Hêrôđê có một cung điện tại đây. Giêrikhô là nơi có dụ ngôn Samaritanô (Lc 10,30-37) và anh mù Batimê hôm nay. Thánh Máccô ghi rõ tên như thế có lẽ vì Ngài biết hay quen thuộc với các tín hữu sơ khai chăng.
Người mù này đã không thể đến gặp trực tiếp Chúa được và nay lợi dụng giữa đám đông, anh kêu xin. Anh biết được Chúa Giêsu đi qua cũng là nhờ có đám đông ồn ào. Số đông này cũng đi lên dự lễ vượt qua và nhập bọn cùng với các tông đồ và số phụ nữ giúp việc đạo đức đi theo. Hẳn là anh phải kêu la khản cổ mới át được đám đông. Còn đám đông không hiểu anh, cho rằng anh la lối om sòm xin ăn như mọi khi, hoặc nghĩ kêu tên như vậy không xứng ở nơi công cộng, cho nên họ bắt anh im đi. Nhưng vô ích: đối với anh, đó là dịp duy nhất cho hy vọng bừng lên. Thế là anh càng kêu gào to hơn cho Chúa nghe được. Anh kêu đúng tên và tước hiệu của Chúa trong Kinh Thánh (c.48)
Nghe thế, Chúa Giêsu dừng chân và truyền gọi anh ta lại (c.49). Thế là đám đông thay đổi thái độ. Trước kia bắt im, bây giờ họ còn khuyên anh “Can đảm lên, đứng dậy đi tới, Chúa gọi anh” (c.49). Anh ta vứt bỏ áo choàng chạy cho lẹ, vui mừng “nhẩy cẫng” lên đến với Chúa (c.50). Chúa hỏi: “Bạn muốn Ta làm gì đây?” (c.51). Chúa hỏi như thế không phải để biết anh ta muốn gì, xin gì, nhưng là để tăng đức tin cho anh và cũng là dịp anh tỏ lộ đức tin công khai. Anh trả lời ngay: “Xin cho con xem thấy” (c.51). Và Chúa đã thưởng công đức tin cho anh ngay lập tức qua lời Chúa phán: “Đức tin của con đã cứu con” (c.52). Có lẽ đám đông ngạc nhiên vì chỉ nhìn ra mắt anh sáng thế thôi. Nhưng giữa anh và Thiên Chúa có liên hệ là từ đây anh biết Chúa Giêsu thực sự là ánh sáng (Ga 8,12) là giá bảo đảm cho mình ơn cứu rỗi của anh.
Trong cuộc sống, chúng ta có thể bị mù quáng bởi tội lỗi, dục vọng, chúng ta lảo đảo một mình trong tăm tối của lầm lỗi. Những lúc ấy chúng ta đừng tuyệt vọng. Càng lúc đó, chúng ta càng phải can đảm như anh mù Batimê hôm nay mặc dù cho đám đông phản đối anh vẫn một mực kêu xin. Lời cầu xin của tấm lòng thành được đáp lời như thế đó. Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta đúng lúc. Ngài không chậm trễ khoan dãn đâu. Có điều chúng ta có dám đến với Ngài, có dám xin Ngài, có dám tỏ lòng tin vào Ngài không? Chúng ta cầu xin Chúa là nguồn sáng chiếu rọi vào tận cõi lòng mình để thấy được chính mình ra sao và cần tẩy tửa như thế nào trong Dòng Máu Thánh Chúa.
Giêrikhô là một thành phố nhỏ nằm trong thung lũng sông Giócđan, cách biển Chết về hướng Bắc chừng 5 cây số và cách Giêrusalem chừng 37 cây số. Giêrikhô là phần đất đầu tiên dân Do Thái đặt chân lên khi vào đất hứa. Là nơi khí hậu lý tưởng để nghỉ mát, và vua Hêrôđê có một cung điện tại đây. Giêrikhô là nơi có dụ ngôn Samaritanô (Lc 10,30-37) và anh mù Batimê hôm nay. Thánh Máccô ghi rõ tên như thế có lẽ vì Ngài biết hay quen thuộc với các tín hữu sơ khai chăng.
Người mù này đã không thể đến gặp trực tiếp Chúa được và nay lợi dụng giữa đám đông, anh kêu xin. Anh biết được Chúa Giêsu đi qua cũng là nhờ có đám đông ồn ào. Số đông này cũng đi lên dự lễ vượt qua và nhập bọn cùng với các tông đồ và số phụ nữ giúp việc đạo đức đi theo. Hẳn là anh phải kêu la khản cổ mới át được đám đông. Còn đám đông không hiểu anh, cho rằng anh la lối om sòm xin ăn như mọi khi, hoặc nghĩ kêu tên như vậy không xứng ở nơi công cộng, cho nên họ bắt anh im đi. Nhưng vô ích: đối với anh, đó là dịp duy nhất cho hy vọng bừng lên. Thế là anh càng kêu gào to hơn cho Chúa nghe được. Anh kêu đúng tên và tước hiệu của Chúa trong Kinh Thánh (c.48)
Nghe thế, Chúa Giêsu dừng chân và truyền gọi anh ta lại (c.49). Thế là đám đông thay đổi thái độ. Trước kia bắt im, bây giờ họ còn khuyên anh “Can đảm lên, đứng dậy đi tới, Chúa gọi anh” (c.49). Anh ta vứt bỏ áo choàng chạy cho lẹ, vui mừng “nhẩy cẫng” lên đến với Chúa (c.50). Chúa hỏi: “Bạn muốn Ta làm gì đây?” (c.51). Chúa hỏi như thế không phải để biết anh ta muốn gì, xin gì, nhưng là để tăng đức tin cho anh và cũng là dịp anh tỏ lộ đức tin công khai. Anh trả lời ngay: “Xin cho con xem thấy” (c.51). Và Chúa đã thưởng công đức tin cho anh ngay lập tức qua lời Chúa phán: “Đức tin của con đã cứu con” (c.52). Có lẽ đám đông ngạc nhiên vì chỉ nhìn ra mắt anh sáng thế thôi. Nhưng giữa anh và Thiên Chúa có liên hệ là từ đây anh biết Chúa Giêsu thực sự là ánh sáng (Ga 8,12) là giá bảo đảm cho mình ơn cứu rỗi của anh.
Trong cuộc sống, chúng ta có thể bị mù quáng bởi tội lỗi, dục vọng, chúng ta lảo đảo một mình trong tăm tối của lầm lỗi. Những lúc ấy chúng ta đừng tuyệt vọng. Càng lúc đó, chúng ta càng phải can đảm như anh mù Batimê hôm nay mặc dù cho đám đông phản đối anh vẫn một mực kêu xin. Lời cầu xin của tấm lòng thành được đáp lời như thế đó. Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta đúng lúc. Ngài không chậm trễ khoan dãn đâu. Có điều chúng ta có dám đến với Ngài, có dám xin Ngài, có dám tỏ lòng tin vào Ngài không? Chúng ta cầu xin Chúa là nguồn sáng chiếu rọi vào tận cõi lòng mình để thấy được chính mình ra sao và cần tẩy tửa như thế nào trong Dòng Máu Thánh Chúa.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu, con xin mượn lời của anh mù Batimê để nói lên rằng "Lạy Chúa Giêsu xin hãy chữa lấy con mắt tâm hồn của con", để con luôn nhận ra Chúa trong anh em, trong cuộc sống và trong mọi việc con làm. Xin đừng để con phải mù con mắt tâm hồn để rồi con không còn nhận ra Chúa nữa, nếu đều đó xảy ra thì quả thật con thật là bất hạnh hơn anh mù Batimê. Xin cho con biết lấy Lời Chúa làm đôi mắt tâm hồn của con để con luôn thấy Chúa trong anh em. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét